NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI
Trải bài riêng cho một bạn có hoàn cảnh vợ chồng ly hôn vì mâu thuẫn mẹ chồng – nàng dâu không thể giải quyết.
Mình đọc bài thơ này và nói với bạn ấy:
– Chỉ cần chúng ta yêu chồng, chúng ta sẽ tự biết cách để dung hòa với mẹ anh ấy. Nếu chúng ta yêu chồng, ta đối với mẹ anh không phải bằng trách nhiệm đơn thuần mà nó là lòng biết ơn:
“Chắt chiu tự những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em”
(Xuân Quỳnh)
– Chỉ cần chúng ta yêu chồng ta sẽ không nỡ làm anh lo, anh buồn. Ta sẽ vì nỗi lo của anh mà làm tròn bổn phận.
Chúng ta vẫn thường ấm ức khi mẹ chồng chỉ thương chồng, bênh vực chồng mà bất công với mình. Lại nhớ mỗi lần mẹ thơm vào má Ben và nói: “Mẹ yêu Ben nhất trên đời” thì bạn ấy cảm động lắm và với bạn ấy mẹ là nhất không ai thay thế. Nghĩ đến một ngày bạn ấy có vợ, tình yêu ấy bị chia đôi, liệu ta có chạnh lòng? Một ngày, đứa trẻ trai mà ta đã từng bao bọc yêu thương phải vất vả để chăm lo cho một người phụ nữ khác, liệu ta có chạnh lòng? Hay khi vợ chồng nó mâu thuẫn, liệu ta có thể vượt lên cái tầm thường để cư xử cho đúng mực? Ta đã bao giờ nghĩ, chồng chúng ta trước đây cũng đã từng là một đứa trẻ được mẹ yêu thương như ta yêu con ta vậy và anh ấy cần một người có thể thương mẹ cùng anh ấy, lo cho mẹ cùng anh ấy.
Sẽ có những mẹ những chị lý luận rằng: Tại sao phải như thế này, tại sao phải như thế kia? Chồng đã cư xử được như thế này thế kia chưa mà đòi hỏi…
Chỉ cười:
– Tất cả những lý lẽ, biện luận, lựa chọn và phân biệt đúng sai không nên có trong một gđ. Vì gđ chỉ nên là nơi để yêu thương. Và nhắc lại, chỉ cần bạn yêu chồng bạn, nơi nào có anh ấy, nơi đó đều là yêu thương.
Mời các bạn đọc lại bài thơ: “Người đàn bà thứ hai”:
“Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời
Hình bóng mẹ lồng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu thế đấy
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai…
Mẹ đừng buồn những chiều hôm, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh.
Con chỉ là cơn gió mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi!
Anh ấy có thể sống với con suốt cuộc đời
Cũng có thể chia tay trong ngày mai, có thể
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào, con chỉ là người thứ hai…”